Mỗi con sông là biểu tượng cho từng vùng miền. Nếu người miền Nam tự hào với con sông "chín rồng" mang tên Cửu Long thì người miền Bắc chúng em cũng có niềm kiêu hãnh là con sông Hồng.
Cái tên đẹp đẽ này đã phản ánh nét đặc trưng nhất của con sông. Nước sông hồng đào, mang màu của phù sa. Sông như một dải lụa mềm mại, khổng lồ vắt ngang qua vùng đồng bằng châu thổ. Lòng sông rộng và sâu, nước dâng đầy nhất khi mùa lũ về. Mặt sông mang nhiều trạng thái khác nhau. Khi thời tiết đẹp, mặt sông phẳng lặng im lìm như ai đó đang trầm tư suy nghĩ. Lúc thời tiết xấu, sông gồng mình lên chống chọi với gió bão, khuôn mặt tức giận trời, nước xô đẩy liên tục và vội chạy, có những đoạn nước chảy xiết như muốn nuốt chửng mọi vật. Thỉnh thoảng có vài cụm bèo lục bình hoa tím biếc cài lên mái tóc của sông nhìn sông như thể hiền dịu hơn. Trên sông, thuyền và sà lan rẽ sóng nước lao vun vút. Gió đẩy, cô sóng nối đuôi nhau chạy nhanh vào bờ tung bọt trắng xóa. Dù mưa hay nắng người dân chài vẫn chịu khó kiếm sống trên sông bằng nghề đánh bắt cá. Sông bên lở bên bồi. Bãi được bồi thường được bà con nông dân quê em trồng cây tươi tốt. Chim chóc hót líu lo trên cánh đồng rộng mênh mông ở ven sông. Bên lở thường được nhà nước kè đê để bảo vệ cuộc sống của người dân khi mùa mưa bão đến. Những khóm tre nghiêng mình tựa như đang đợi người nào từ bãi bồi bên kia trở về. Các buổi chiều hè, bố mẹ em thường ngồi gần bãi đất trống gần sông, quan sát em và các bạn chạy nhảy. Những lúc như vậy chúng em được tận hưởng những làn gió của sông, nó đem đến cảm giác khoan khoái khó tả. Con sông Hồng giống như một người mẹ nuôi dưỡng mảnh đất và tâm hồn người dân quê hương em bằng dòng nước ngọt ngào và tình yêu bao la.
Nếu quê em thiếu hình ảnh con sông Hồng chắc sẽ thiếu đi một nửa linh hồn. Những đứa trẻ như em đã lớn lên cùng với con sông này. Em sẽ bảo vệ dòng sông quê mình.