Thời gian trôi nay em đã lớn khôn
Nhớ dáng cô ngày xưa từng dạy dỗ
Mái tóc cô nay không còn xanh nữa
Pha lẫn thêm vài sợi bạc tháng năm
Bàn tay ấy em đã từng được nắm
Hơi ấm cho em thêm dào dạt tình thương.
Cô xoa đầu và mỉm cười rất đượm
Hãy học chăm ngoan, vững bước trên đường đời!
Em nhỏ bé trước mắt cô trìu mến
Cô xóa đi cái bỡ ngỡ đầu tiên
Cái lạ lẫm – âu lo lúc ngày đấu đến lớp..
Biết bao nhiêu lứa học trò qua đi
Cô không nhớ em là ai ngày ấy
Nhưng với em giờ đây và mãi mãi
Dáng cô hao gầy - em nhớ mãi không quên.