Dòng
sông Hồng chảy qua quận Long Biên thật thơ mộng và hùng vĩ, là một phần không
thể thiếu trong cuộc sống của người dân Hà Nội. Từ cây cầu Vĩnh Tuy, em có thể
ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh dòng sông và hai bờ: một bên là nội thành Hà Nội
đông vui, sầm uất; một bên là Long Biên, nơi em đang sinh sống, yên bình và
tĩnh lặng hơn.
Dòng
sông Hồng trải dài như một dải lụa mềm mại, uốn lượn qua những cánh đồng, làng
mạc. Nước sông có màu đỏ nâu, đặc trưng của phù sa, mang theo sự trù phú và sức
sống mãnh liệt. Vào những ngày nắng, mặt sông lấp lánh dưới ánh mặt trời, từng
làn sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tạo nên âm thanh êm ái như bản nhạc tự nhiên. Khi
chiều buông, ánh hoàng hôn đỏ rực nhuộm cả dòng sông, khiến nước sông dường như
sáng rực lên, đầy sức sống.
Trên
mặt sông, những chiếc thuyền lớn nhỏ qua lại tấp nập. Có những chiếc thuyền chở
hàng hóa, gạo, hoa quả, và có cả những chiếc thuyền nhỏ của ngư dân đang chầm
chậm xuôi dòng. Nhìn từ trên cầu Vĩnh Tuy, những chiếc thuyền trông nhỏ bé như
những chiếc lá nổi trên mặt nước, chầm chậm trôi đi giữa không gian mênh mông của
dòng sông.
Phía
bên kia sông là nội thành Hà Nội, nơi những tòa nhà cao tầng san sát nhau, những
con đường đông đúc với xe cộ hối hả. Khung cảnh ấy thật náo nhiệt và sầm uất,
thể hiện nhịp sống sôi động của thành phố lớn. Vào buổi tối, ánh đèn đường và
đèn xe sáng rực cả một vùng, phản chiếu xuống mặt sông tạo nên một cảnh tượng
lung linh, huyền ảo.
Còn
phía bên này, nơi quận Long Biên, lại có một vẻ đẹp khác biệt. Nơi đây không ồn
ào, nhộn nhịp như nội thành, mà yên bình với những con đường rợp bóng cây, những
cánh đồng xanh mướt và các khu dân cư nhỏ. Nhịp sống ở đây chậm rãi hơn, con
người thân thiện và gần gũi với thiên nhiên. Từ trên cầu Vĩnh Tuy nhìn xuống,
em thấy các bác nông dân đang chăm chỉ làm việc trên những cánh đồng ven sông,
hay những bác xe ôm, người bán hàng rong hối hả mưu sinh, tạo nên một bức tranh
sinh động về cuộc sống thường ngày.
Mỗi
khi đứng trên cầu Vĩnh Tuy, nhìn dòng sông Hồng chảy êm đềm, em cảm thấy yêu
quý biết bao vùng đất Long Biên, nơi em đang sống. Nơi đây không chỉ là nơi gắn
bó với tuổi thơ em mà còn là nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm và tình cảm của những
con người bình dị, chân chất. Nhìn dòng sông lặng lẽ trôi, em luôn thầm mong
quê hương mình sẽ mãi giữ được nét thanh bình và giản dị, cùng dòng sông Hồng,
chứng kiến sự đổi thay của thành phố và cuộc sống của mọi người.