Người ta thường ca ngợi vẻ đẹp của tháng ba: nào là mưa xuân lất phất, chỗi non mơn man, nào là tiết trời chỉ còn se se lạnh, nào là những tia nắng ấm áp… Tháng ba đẹp lắm! Cái đẹp mơ màng, thánh thiện, trong trẻo của lứa tuổi học sinh chúng tôi! Buổi sáng thức dậy, vươn vai, mở toang cửa hít thở không khí trong lành, chạy một vòng quanh khu phố, tận hưởng cái không khí sôi động dần rồi bắt đầu cho một ngày học mới thì thật là tuyệt! Yêu lắm tháng ba, mùa những hạt hoa sữa vương đầy lòng đường, vương trên vai áo những cô cậu học trò tinh nghịch. Yêu lắm tháng ba - mùa hoa gạo nở đỏ rực một góc phố như bó đuốc khổng lồ soi đường cho đứa con xa xứ về thăm quê. Hàng ngàn những câu chuyện, những bài thơ ca ngợi tháng ba. Tháng ba đẹp thật! Đẹp như ánh mắt man mác đượm buồn của những bà mẹ dõi theo những đứa con vừa khoác ba lô lên đường nhập ngũ. Tháng ba hồn nhiên, vô tư như tiếng cười giòn tan, khanh khách của trẻ nhỏ. Tháng ba đã dệt lên bức tranh thiên nhiên vô cùng đẹp. Và cũng thương lắm tháng ba này – tháng ba mùa Covid đi qua. Sao vẫn lối đi ấy, hàng cây ấy, sân trường ấy mọi ngày tấp nập, ríu rít là vậy mà tháng ba này bình yên đến lạ! Nhớ lắm tiếng thầy cô thánh thót giảng bài, tiếng nô đùa của các bạn. Nhớ tha thiết âm thanh náo nhiệt của giờ ra chơi và càng nhớ tiếng trống trường vang lên mỗi chiều tan học. Mong lắm mùa Covid sớm đi qua và đừng bao giờ trở lại để em được tung tăng cắp sách đến trường. Được lắng nghe những âm thanh ê a của các bạn lớp Một. Được nghe lại giai điệu, cảm nhận vẻ đẹp của tháng ba như bao tháng ba khác! Thương lắm tháng ba ơi!!!