!important; Trong suốt 5 năm học Tiểu học, em đã được học nhiều cô giáo khác nhau nhưng em nhớ nhất vẫn là cô Ngân, giáo viên chủ nhiệm của em năm lớp 1.
Lớp 1 là năm học đầu tiên em bước vào ngôi trường Tiểu học. Đó cũng là năm học mà em đầy bỡ ngỡ và lạ lẫm. Nhưng may mắn thay, bên cạnh em là cô giáo chủ nhiệm luôn tận tình và yêu thương học trò hết mực. Cô giáo em tên là Ngân, cái tên thật giản dị. Cô Ngân còn rất trẻ chỉ ngoài 20 tuổi. Cô thuộc lớp giáo viên trẻ tuổi nhất trường. Tuy nhiên đối với chúng em cô vẫn thật gần gũi. Cô em nuôi một mái tóc rất dài. Cô thường búi tóc cao. Chỉ khi cô xõa tóc, chúng em mới được ngắm nhìn mái tóc dài mượt mà của cô. Những ngày đầu mới vào lớp 1, chúng em được cô chỉ dạy cho từng nét chữ. Bạn nào chưa hiểu, cô đến tận nơi uốn nắn. Cô cầm tay chúng em, chỉ cho chúng em từng li từng tí. Đôi bàn tay của cô búp măng thon dài đẹp và ấm áp vô cùng. Dáng đi của cô khoan thai, từng bước, từng bước chậm rãi. Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. Mặc dù đôi lúc chúng em nghịch ngợm nhưng không bao giờ cô đánh mắng mà lúc nào cũng chỉ dạy cho chúng em một cách đầy yêu thương. Cô chính là người đầu tiên cho em hiểu thế nào là cô giáo như mẹ hiền.
Đến bây giờ khi đã là học sinh lớp 5. Tuy không được học cô nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cấp, nên em sắp phải xa mái trường đặc biệt là xa cô Ngân . Em sẽ luôn nhớ mãi hình ảnh của cô và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo tài năng giống như cô.