&ldquo !important;Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
  !important; Đọc câu thơ em lại nhớ về người mẹ kính yêu của mình, đã nuôi nấng, chăm lo cho em từ lúc lọt lòng đến ngày hôm nay.
Mẹ em năm nay đã ngoài 42 tuổi nhưng nhìn mẹ hơi già hơn so với tuổi thật. Mẹ cao khoảng một mét năm mươi hai. Ở nhà, mẹ thích mặc những bộ đồ giản dị, thoải mái. Nhưng khi ra ngoài, mẹ lại ăn diện những bộ đồ lịch sự, gọn gàng. Những lúc mẹ đi công việc, mẹ lại mặc những bộ váy trang trọng nhưng không kém phần lịch sự thể hiện sự chỉnh chu vốn có càng tôn thêm vóc dáng thon gọn. Mẹ có mái tóc óng mượt, xõa ngang lưng, lúc nào cũng vậy, mẹ thường xuyên buộc tóc cao gọn gàng trông rất trẻ trung. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan cùng với vầng trán cao tạo nên vẻ thanh thoát. Làn da rám nắng của mẹ chứa chan nỗi vất vả ngày đêm lo cho chị em chúng em. Đôi mắt của mẹ tròn xoe, đen láy ánh lên sự trìu mến, dịu dàng hiền lành từ mẹ. Mẹ có cái mũi cao hơi hòa với khuôn mặt. Môi của mẹ có màu hồng nhạt, mỗi khi mẹ cười lại toát lên vẻ dịu dàng. Em thích nụ cười của mẹ lắm ý, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng xua tan đi mọi mệt mỏi, đầy ắp tình yêu thương của mẹ dành cho em. Đôi bàn tay của mẹ gầy guộc, thô ráp dài theo thời gian để kiếm tiền lo cho mọi người trong gia đình và nuôi em khôn lớn.
Mẹ là người rất kĩ tính, chăm chỉ và đảm đang. Mẹ làm nghề tạo mẫu tóc, công việc lúc nào cũng bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian quan tâm, chăm sóc cho gia đình và việc học hành của em. Hằng ngày, mẹ bận từ sáng tới tối. Không ngừng đan xen công việc rồi lại tất bận với những bữa đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Tối đến, mẹ còn tranh thủ thời gian dậy em học bài. Mẹ em rất nghiêm khắc. Em nhớ có lần vì mải đọc truyện mà em quên bài tập, mẹ đã phạt em ngồi ở nhà để xe, nhìn mẹ làm việc để tự kiểm điểm bản thân. Sau khi biết lỗi, em xin vào gần mẹ và xin lỗi mẹ. Mẹ vui vẻ nói:“Lần sau, con không được như thế nữa con nhé!” Vì em sinh ra từ nhỏ đã hay ốm đau nên mẹ dồn hết tình cảm của mình cho em, mẹ chăm sóc em từng li từng tí.
Mỗi khi được cùng mẹ làm việc nhà, em cảm thấy rất hạnh phúc và sung sướng. Những việc em chưa làm được thì mẹ đã ôn tồn giảng cho đến khi em hiểu thì thôi. Em coi đó như là một kỉ niệm đẹp nhất của em và sẽ không bao giờ quên.
Mẹ là người tuyệt vời nhất trong đời này, chẳng có ngôn ngữ nào hay ngòi bút nào có thể diễn tả hết tình yêu, sự hy sinh của mẹ dành cho em. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, để ở bên em thật lâu. Em hứa với mẹ sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để trở thành một người con ngoan, là niềm tự hào nho nhỏ của mẹ và gia đình.