!important; Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho bố, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Bố - một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa.
Bố em tên là Doãn Trung Quân, năm nay bố bốn mươi ba tuổi nhưng vẫn rất khỏe mạnh và trẻ trung. Có thể do cách ăn mặc của bố nên nhìn bố trẻ hơn tuổi thật của mình. Dáng người cao lớn, mạnh mẽ với làn da rám nắng khỏe khoắn, bờ vai dài rộng và vô cùng rắn chắc. Mái tóc bố đã điểm thêm một vài sợi tóc trắng nhưng nhìn xa vẫn đen bóng, lúc nào cũng được bố cắt tỉa gọn gàng. Khuôn mặt bố hình vuông chữ điền nghiêm nghị với hàng lông mày đậm với đôi mắt sáng ngời. Nụ cười ấm áp luôn thường trực trên môi khiến khuôn mặt ấy càng biểu hiện rõ nét phúc hậu hiền từ.
Bố rất thương và chiều em. Mỗi khi đi làm về, bố luôn hỏi em về việc học ở trên lớp ra sao? Em có ngoan không? Rồi mỗi ngày cuối tuần bố lại đưa cả nhà đi ra ngoài chơi. Có khi thì đi công viên, có khi thì đi về ngoại. Bố em là bộ đội, thời gian ở nhà rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng bố vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Bố em còn là một người rất đảm đang, khi mẹ không có nhà, một tay bố lo hết cho hai anh em em. Từ bữa ăn, đến giấc ngủ tới việc học. Bố đều sắp xếp rất chu toàn. Đôi khi em thấy bố quán xuyến việc nhà còn đảm hơn mẹ.Có những lúc em mắc lỗi. Bố không hề quát mắng em mà bố chỉ nhẹ nhàng nói chuyện, giảng giải cho em hiểu mình đã sai ở đâu và căn dặn em không được tái phạm sai lầm nữa.
Bố luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Bố là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều từ bố. Sau này lớn lên em ước mình sẽ trở thành chú bộ đội giống bố để bảo vệ Tổ Quốc. Em mong sao bố luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này.