Ngày đầu tới trường mẹ nắm chặt tay con.
Dắt con qua bao ngả đường, lối rẽ,…
Bàn tay con … níu lệch tà áo mẹ
Nép sát bên sườn, mắt ngơ ngác buồn trông.
Đến mái trường - nơi con vẫn hằng mong
Mẹ dẫn con qua sân trường rợp bóng
Trao bàn tay con cho bàn tay nóng ấm
Của một người con chẳng hề quen.
Người đó mỉm cười, sao giống mẹ của con?
Ôm con vào lòng, con bỗng buông tay mẹ
Nép bên người đó… Mẹ ơi, không có lẽ:
Người đó chính là: Người mẹ thứ hai?
Kỉ niệm đầu đời … chẳng thể nào phai
Con dần lớn lên, hiểu cội nguồn, nhân nghĩa
Người mẹ thứ hai giúp con thêm yêu mẹ
Hơn cả núi, trời, sông, biển … bao la.
Chín tháng, mười ngày mẹ mang nặng sinh ra
Con của mẹ - một hình hài bé nhỏ
Mẹ nâng niu, ẵm bồng, hát ru, dành dỗ
Nóng lạnh, bốn mùa, ấm áp một trời thu.
Con yêu rất nhiều: lời mẹ hát ru
Ầu ơ.. ngọt ngào, mong con ngoan, say giấc
Rồi mẹ ngắm nhìn, mỉm cười hạnh phúc
Yêu con nhiều, mẹ yêu nhất mình con!
Từ lúc nào … giờ con đã lớn khôn
Con nhìn thấy bao đắng cay quanh mẹ
Bố đã đi xa … chỉ một mình lặng lẽ
Gánh nặng cuộc đời … vai mẹ nặng mang.
Mái tóc dài xưa, nay mẹ cắt gọn gàng
Bàn tay mềm, giờ trở nên thô ráp
Mắt mẹ hằn sâu nếp nhăn nơi khoé mắt
Dáng hao gầy, thương mẹ quá, mẹ ơi!
Con tới trường ngoan ngoãn, vâng lời
Chăm chỉ học hành, giành nhiều thành tich
Mong sao mẹ vui, tự hào, hạnh phúc…
Vơi bớt nhọc nhằn trên vai mẹ của con!