Có biết bao lí do để em
yêu mùa thu – một mùa đẹp nhất trong vòng tuần hoàn của thời gian chảy mãi:
Xuân – Hạ - Thu – Đông. Em yêu lắm vòm trời trong xanh vời vợi, vắt ngang vài dải
mây trắng lững lờ trôi. Em yêu biết bao ánh nắng mùa thu, vừa mỏng mảnh như tơ
trời vàng óng, lại vừa dịu dàng như vòng tay của mẹ.
Mùa thu vàng mênh mang. Đây là màu
vàng tươi của hoa cúc, màu nắng nhạt vàng hoe… Kia là màu vàng nâu của những
chiếc lá. Hình ảnh những hàng cây thay đổi màu sắc
từ xanh sang vàng cam hay vàng đỏ luôn khiến chúng ta phải sững sờ bởi vẻ đẹp
tuyệt vời, rực rỡ trong nắng thu. Chỉ có màu vàng của mùa thu mới trong trẻo
và tươi tắn đến vậy.
Nhắc đến mùa thu không thể không nhắc
đến ngày tựu trường – cái ngày mà tuổi học trò chúng em luôn mong ước. Ấy là
lúc tiếng chim báo hiệu đã hết mùa vui chơi, chúng em lại quay trở về với vòng
tay của thầy cô và bè bạn. Mùa khai trường là khởi đầu mới cho biết bao niềm
tin và hi vọng.
Đi trong đất trời mùa thu cùng cảm xúc rộn
ràng, xao xuyến của ngày khai trường với nắng gió và mây trời dịu nhẹ, em lại
thầm cảm ơn một mùa thu tháng Tám năm nào để cho hôm nay bao em thơ được bình
yên bên trang sách, cho những dự định ấp ủ mong chờ, cho những ước mơ xanh dần
chín trong tương lai.
“Mùa thu, mùa đi xây ước mơ...”