Mỗi mùa hè đến, phượng nở rực một góc sân trường. Nhìn từ xa, em thấy cây phượng như một ngọn đuốc đang cháy sáng giữa bầu trời. Mỗi khi có làn gió thổi qua, từng chùm phượng rung rinh trong gió. Hoa phượng màu đỏ thắm, cánh hoa mỏng tang dập dờn chao liêng trong gió rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt sân.
Chúng em thường nhặt hoa phượng đem nó ép vào trang vở trắng cất giữ những kỉ niệm. Hoa phượng là hoa học trò, báo hiệu mùa hè về, mùa thi đã đến và cũng là mùa chia tay thầy cô, bạn bè và mái trường yêu dấu. Nhặt cánh phượng, học trò ai cũng cảm thấy xao xuyến và nôn nao một cảm xúc khó tả. Khi mùa hè đến, những ông bố bà mẹ ve sầu dạy con bản tình ca muôn thuở của loài ve, râm ran trên vòm lá phượng tạo thành âm hưởng quen thuộc không thể thiếu của mùa hè.
Năm nay khác với mọi năm, vì nghỉ dịch Covid dài nên tháng 6 chúng em vẫn đến trường học và được ngắm cây phượng mùa hoa nhiều hơn mọi năm phượng đã gần hết hoa. Phượng đã chuẩn bị có những trái non dài, mỏng, xanh, đung đưa nhè nhẹ trên cành.
Cây phượng trên sân trường là người bạn gắn bó với rất nhiều thế hệ học trò. Có lẽ sau này khi rời xa mái trường Tiểu học Long Biên này, em vẫn sẽ luôn luôn nhớ cây phượng nơi có bao kỉ niệm của tuổi học trò và đánh dấu sự trưởng thành của chúng em.