Trời và !important;o thu nơi thủ đô Hà Nội
Nắng ươm vàng những nụ cúc xinh
Mây trắng bồng bềnh trên xanh cao vòi vọi
Gió mơn man tà áo dài tha thướt
Em đến trường vui bước giữa trời thu.
  !important;
Nhưng em ơi, nơi miền Trung ruột thịt
Bã !important;o tố mịt mùng lũ cuốn nhà trôi
Bao em thơ mất cả mẹ cả cha
Mất sách vở, mất con đường đến lớp
Bao xóm làng bỗng chốc bị xóa tên
Núi lở, đất vùi...
  !important;
Bã !important;o chồng bão, lũ lại chồng thêm lũ
Đường đến trường bỗng ngắt quãng trong mưa
Thầy với trò chia cách vì dòng nước
Cầu trôi rồi em đến lớp sao đây ?
  !important;
Nhưng em ơi, bã !important;o lũ đã tan rồi
Cả nước bên miền Trung
Vì miền Trung ruột thịt
Những chuyến xe mang sách vở áo quần
Mang nặng tình người từ mọi miền đất nước.
Thầy hãy vui đón trò yêu đến lớp
Trò cùng cô dọn lớp học tinh tươm.
Nắng ấm lê !important;n như tình người vời vợi
Miền Trung ơi, bão lũ đã tan rồi !