Có một nghề mà giấy trắng bảng đen
Và mái tóc lại bạc thêm mỗi tối
Mỗi bước đi đều tỏ ra rất vội
Chèo lái con đò sang bến đợi bình yên
Có một nghề mà xã hội tôn vinh
Gọi hai tiếng thân tình ơi Cô Giáo.
Truyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạo
Vì đàn em Cô miệt mài năm tháng
Từ sáng sớm tới trời khuya chạng vạng
Áp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn rơi
Cô ơi cô em biết ơn cô mãi
Nghề dạy người - nghề xã hội tôn vinh!!!