Bài 1
Mẹ yêu
Mẹ sinh con ra đời
Và cho con cuộc sống
Yêu thương con hi vọng
Con lớn lên thành người.
Con yêu mẹ! Mẹ ơi!
Tình yêu từ máu thịt
Không gì so sánh được
Tình mấu từ bao la.
Một tình yêu thiết tha
Mẹ dành cho con hết
Từ khi trong trứng nước
Đến khi con trưởng thành.
Mẹ thức suốt năm canh
Mỗi khi con bị ốm
Mẹ lo lắng vô cùng
Vì con mệt, biếng ăn.
|
Con đau ốm mẹ chăm
Dáng mẹ gầy trông thấy
Đôi bàn tay run rẩy
Thương xé lòng, mẹ ơi!
Mai con lớn lên rồi
Nhờ ơn mẹ dạy dỗ
Từ những điều rất nhỏ
Đến nhân cách làm người.
Con yêu mẹ! Mẹ ơi!
Không làm sao kể xiết
Mong mẹ mãi hạnh phúc
Suốt một đời bên con.
Tác giả: Trần Bảo Nghĩa
Con mẹ Hà - 5A1
|
Bài 2
Con yêu mẹ
Mẹ thân yêu của con
Lâu lắm chưa gặp mẹ
Hôm nay con xin viết
Để tâm tình với mẹ.
Con rất yêu quý mẹ
Người mẹ hiền của con
Người cho con cuộc sống
Nuôi lớn con từng ngày.
Bàn tay mẹ ấm áp
Ru cho con ngủ say
Cái lạnh giá mùa đông
Cứ như không còn nữa.
|
Mỗi khi con bị ốm
Mẹ ôm con vào lòng
Vỗ về và che chở
Con rất nhơ, mẹ ơi!
Và giờ con đã lớn
Biết thêm được nhiều điều
Con xin cảm ơn mẹ
Mẹ thân yêu của con.
Tác giả: Phạm Duy Kiên
|
Bài 3
Dáng mẹ năm xưa
Trên con đò bến cũ
Con nhớ dáng mẹ về
Gánh hàng xôi, hàng bánh
Bán kiếm tiền nuôi con.
Giờ đây con khôn lớn
Lại thấy dáng mẹ về
Về lại trong giắc ngủ
Quạt mát buổi trưa hè.
Tiếng ve kêu ve ve
Buổi trưa hè nóng nực
Vậy mà con vẫn nghe
Tiếng quạt tre mẹ phẩy.
|
Mỗi lần con vẩy nước
Tưới mát vườn rau xanh
Con nhớ mẹ gầy hanh
Mỉm cười nhìn con tưới.
Suốt đời con , mẹ nhé
Con yêu mẹ rất nhiều.
Tác giả: Nguyễn Trung Kiên
|
Bài 4
Nghĩa mẹ
Mẹ yêu của con ơi
Con đã lớn lên rồi
Không còn tí xíu nữa
Nhưng con còn vẫn nhớ
Ngày xưa, tay mẹ ấm
Để ôm con vào lòng
Những lời ru của mẹ
Cho con ngủ say nồng
Mỗi ngày cơm con ăn
Do chính tay mẹ nấu
Nước sạch cho con uống
Do chính tay mẹ đun
Mẹ đã trao cho con
Đầy tình yêu trân trọng.
Ôi! Mẹ vất vả rồi
Con cảm ơn mẹ lắm
Mẹ đã lo cho con
Mỗi ngày một khôn lớn
Thầm cảm ơn mẹ yêu
Con yêu mẹ rất nhiều.
Tác giả: Hà Khánh Huyền
|
Bài 5
TÌNH MẸ
Xin mây ngàn một chút màu xanh
Thật e ấp con chườm lên tóc mẹ
Mái tóc óng ả một thời son trẻ
Theo thời gian mưa nắng bạc màu
Mùa bão giông sương gió dãi giầu
Mắt sâu thẳm lo ngày giáp hạt
Mẹ tảo tần cho con ăn học
Mòn mỏi thân gầy mẹ có quản gì đâu!
Năm tháng bốn mùa một tấm áo nâu
Trời nắng gắt áo mồ hôi vắt nước
Xót xa gió lào khô rang rốc
Lặn lội thân che chở mạ non
Vun vén giữ dành mẹ để cho con
Đủ lông cánh con còn rời xa khuất
Đường phía trước gian nan con bước
Chắp tay nguyên cầu mẹ thao thức hằng đêm
Qua núi sông sâu bão nổi thác ghềnh
Con mãi thầm mong ngày về bên mẹ
Tiếng ầu ơ ngọt ngào khe khẽ
Rung rức trong lòng con lắm mẹ ơi.
Tác giả: Lê Thị Hà Anh (Hà Tĩnh)
|
Bài 6
Mẹ của con
Mẹ trong tâm trí con
Là người đặc biệt lắm
Biết bao ngày mưa nắng
Mẹ vẫn luôn chở che.
Tuổi học trò nhỏ bé
Những suy nghĩ giận hờn
Nghĩ rằng mình đã lớn
Mẹ dạy dỗ ở bên.
Thầy cô và bạn hiền
Bao điều hay, ý đẹp
Mẹ vấn luôn gần gũi
Sẻ chia em ngày ngày.
|
Từ bộ quần áo mới
Đến chiếc cặp xinh xinh
Mẹ dành trọn nghĩa tình
Cho đứa con bé nhỏ.
Mỗi ngày con mỗi lớn
Càng hiểu lòng mẹ hơn
Mẹ ơi, con yêu lắm!
Người mẹ hiền của con.
Tác giả: Nguyến Thẩm Tú Ngọc
|
Bài 7
Mẹ ơi
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lăm
Con yêu mẹ nhất nhà luôn
Mẹ dành cả cuộc đời mẹ
Cho con lớn khôn mỗi ngày.
Mẹ ơi mẹ, con đã biết
Thế nào là người con ngoan
Cố gắng chăm ngoan, học giỏi
Để mẹ yêu con nhất nhà.
|
Mẹ ơi, giờ con đã biết
Phải yêu mẹ như thế nào
Dù cách xa hàng nghìn cây số
Vẫn không ngăn cách được tình yêu
Mẹ ơi, khi con khôn lớn
Đã vững cánh trưởng thành
Lòng mẹ giống như trái đất
Năng đỡ từng bước con đi.
Tác giả: Phạm Ngọc Hà Minh
|
Bài 8
Mẹ
Mẹ yêu của em
Là trời xanh thẳm
Mặt trời tỏa sáng
Soi đường em đi.
Mẹ yêu của em
Như đường đi bộ
Năng từng bước chân
Cho em khôn lớn
Mẹ yêu của em
Con đường học tập
Vượt khó vươn lên
Mai sau trưởng thành.
Mẹ là tất cả
Đối với con yêu
Từ thời thơ bé
Mẹ dành tình thương
|
Tình yêu của mẹ
Dành cho con trẻ
Như dòng nước chảy
Chảy mãi không ngừng.
Mẹ ơi có biết
Trong ánh mắt con
Mẹ là đẹp nhất
Nhất thế gian này.
Trái tim người mẹ
Luôn hướng về con
Nuôi từ đỏ hỏn
Đến khi trưởng thành
Con yêu mẹ lắm
Yêu lắm mẹ ơi
Con yêu mẹ nhất
Nhất trong đời con.
Tác giả: Trần Phương Thảo
|
Bài 9
Mẹ yêu của tôi
Trên đời này, chắc hẳn ai sinh ra cũng có mẹ. Mẹ là tình cảm thiêng liêng mà không phải ai cũng có được. Vẻ đẹp của mẹ giản dị mà đầy tình yêu thương. Chắc hẳn người con nào cũng cảm thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ. Mẹ dẫn dắt chúng ta từng bước đi của cuộc đời. Những người không có mẹ sẽ rất khát khao với người có mẹ, cuộc sống đầy đủ, tiện nghi. Vì vậy, chúng ta cần trân trọng những gì chúng ta đang có.
Nghe bố kể, khi còn tuổi thanh xuân, mẹ tôi rất xinh đẹp và giữ được vóc dáng thon thả. Thế mà, sau khi đẻ chúng tôi, mẹ đã mất đi vẻ đẹp của một thiếu nữ thanh tú, thay vào đó là người từng trải của tuổi tứ tuần.
Vào một buổi sáng, cơn gió thổi bay làn tóc mẹ, hiện rõ những vết đồi mồi trên khuôn mặt đầy nắng gió. Những nét tuổi già không thể che đi bao nhiêu tình yêu thương mà mẹ đã dành gần nửa cuộc đời cho chúng tôi. Khi buồn, đôi mắt mẹ heo hút như cơn gió mùa đông. Khi vui, đôi mắt ấy sáng rực rỡ như những tia nắng mùa hạ. Những lúc tôi có lỗi, nhìn vào đôi mắt mẹ, đôi mắt chứa vẻ ôm buồn, thất vọng. Ánh mắt ấy khiến tôi cảm thấy mình không xứng đáng với tình yêu thương của mẹ dành cho mình. Khi ấy, mẹ không đánh đòn, mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng đưa ra lời khuyên. Nụ cười của mẹ tươi trẻ, rạng rỡ, thể hiện nhiều cảm xúc của một người từng trải. Đôi tay khô sần, bộc lộ những vất vả, áp lực công việc. Ngoại hình mẹ tôi có thể không đẹp bằng những người mẹ khác nhưng tôi yêu quý vô cùng, nó chứa đựng nhiều vất vả mà mẹ tôi đã từng phải chịu. Nhiều khi, tôi cảm thấy mẹ cũng nhận được chút gì đó từ tôi.
Vào dịp sinh nhật mẹ, có rất nhiều vị khách đến dự, mẹ tôi mừng lắm. Suốt cả buổi tiệc mẹ rất vui, mẹ thổi nến với nụ cười rạng rỡ. Trông mẹ tôi vui thật, nhưng mà hình như không có ai tặng quà sinh nhật cho mẹ. Bữa tiệc kết thúc, tôi phụ mẹ dọn dẹp lại căn phòng. Tôi chợt nhớ ra, chính tôi cũng có một món quà nhỏ tặng mẹ. Tôi hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, nếu mẹ chỉ nhận được một món quà duy nhất từ con thì mẹ sẽ cảm thấy thế nào?
Mẹ ôm tôi vào lòng:
- Con gái yêu quý của mẹ, con thật hiếu thảo, mẹ không cần những thứ sa sỉ. Mẹ chỉ thích những món quà có ý nghĩa và tấm lòng của người tặng. Món quà của con có thế nào thì mẹ sẽ không chê đâu, quà của con rất có ý nghĩa và cả tình mẹ con, nếu được nhận món quà đó, mẹ sẽ rất vui.
Món quà tôi dành tặng mẹ chỉ là cuốn nhật ký nho nhỏ mà tôi đã tiết kiệm tiền để mua nó.
Mẹ tôi tươi cười:
- Quyển nhật ký này sẽ chứa đựng nhiều những ký ức đẹp đẽ cho mà xem.
Rồi lúc ấy, lại là ánh mắt ấy, ánh mắt làm tôi như nhẹ lại. Tôi có rất nhiều những dòng suy nghĩ hiện lên trong lồng ngực. Những dòng suy nghĩ ấy khiến tôi muốn khóc, nhưng tôi không khóc được. Hay là tại tôi vô cảm quá, không thể nào đón nhận được cảm xúc khó tả này. Tôi không bao giờ để ý đến những gì mẹ làm cho tôi. Có khi là vì tôi không muốn mẹ nhìn thấy tôi khóc vào sinh nhật mẹ. Tôi không muốn khóc, và rồi bản thân trách móc quá nhiều. Tôi không kìm được xúc động khi thấy tình cảm thực sự mà mẹ đã dành cho tôi, tình cảm đó luôn là vô giá không bao giờ cạn.
Người ta thường có câu: “ Cho tôi một vé đi tuổi thơ ” vì tuổi thơ là mơ ước của rất nhiều người. Tuổi thơ của tôi đã được mẹ nâng bước. Tôi muốn nói với mẹ từ rất lâu: “ Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! ”
Tác giả: Trần Hà Linh