!important; Đã sắp đến ngày quân đội Nhân dân Việt Nam 22/12, em lại nhớ đến chú Nam. Chú Nam là chú ruột của em. Chú đã tốt nghiệp trường đại học Kĩ thuật Quân sự cách đây 3 năm rồi. Sau khi tốt nghiệp, chú ra công tác ở quần đảo Trường Sa với quân hàm Thiếu uý. Sau ba năm công tác ở đảo, chú được thăng quân hàm Trung uý, được về phép ba tuần. Chú về nhà chơi, mua biếu bố mẹ một cân cá khô, món quà biển của lính đảo. Chú cho em một vỏ ốc biển bảy màu, rất đẹp. Em thích lắm. Chú Nam cao 1,7 mét, nặng 70 kg. Da chú ngăm ngăm đen với cái nắng, gió biển đảo. Chú to khoẻ và hùng dũng. Cặp mắt chú sáng ngời, ngực nở, chân tay rắn chắc. Chú bảo lính đảo phải khoẻ mới đương đầu được với sóng gió đại dương. Chú kể bao chuyện vui, buồn ở trên đảo: Có nhiều ốc biển to nhỏ màu sắc khác nhau; có những đàn chim vài nghìn con bay rợp trời; rồi chuyện đi tuần tra, đi câu cá, trồng rau xanh, đọc sách báo, gói bánh chưng trong dịp Tết…Còn buồn vì phải xa gia đình, xa bạn bè...vào những ngày tết, ngày lễ. Chú nói: "Đời lính đảo thật gian khổ và đáng tự hào". Thoáng một cái ba tuần đã trôi qua ngày mai chú Nam đã hết phép và quay lại đảo Trường Sa công tác tiếp. Em nhớ chú nhiều lắm. Trước khi tiễn chú lên xe trở lại đơn vị, chú xoa đầu em và nói: " Cháu ở nhà ngoan, hoc giỏi, nhớ nghe lời bố mẹ và thầy cô giáo. Lần sau về, chú sẽ mua nhiều quà cho cháu." Em hứa với chú sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để chú và bố mẹ vui lòng.