Long Biên, ngày 20 tháng 1 năm 2019.
Hương Giang thân mến!
Từ khi bạn chuyển trường tới nay đã được một học kì rồi, mình nhớ bạn lắm. Hôm nay, mình muốn cầm bút viết vài dòng thư để hỏi thăm về tình hình của bạn và cùng sẻ chia về cuộc thi viết thư UPU mà năm nào hai đứa mình cũng tham gia, Giang còn nhớ không?
Dạo này cậu có khỏe không? Thời tiết lạnh, cậu hay mệt nên phải mặc ấm vào. Chuyển sang trường mới, lạ thầy lạ bạn cậu không buồn chứ? Việc học hành của cậu thế nào? Mình chắc cậu vẫn dẫn đầu lớp. Gia đình cậu chắc mọi người vẫn mạnh khỏe? Giang hồi âm cho mình biết với nhé.
Giang ơi! Năm nay sang trường mới cậu còn tham gia cuộc thi viết thư UPU nữa không? Chủ đề năm nay là Hãy viết một bức thư về người hùng của em đáy Giang ạ. Trước khi gửi bài dự thi, mình muốn kể cho Giang nghe đã nhé!
Trong cuộc đời mỗi con người, hẳn ai cũng có những tấm gương, những thần tượng, những người hùng mà mình kính phục, mong muốn được học tập và noi theo. Mình cũng không ngoại lệ, người hùng trong trái tim mình không phải ai xa lạ mà chính là người mẹ kính yêu – người đã sinh ra mình, cho mình cuộc sống và yêu thương mình hơn tất cả mọi thứ trên đời. Trong trái tim mình, mẹ thật vĩ đại.
Mẹ mình năm nay đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng trong mắt mình, mẹ còn trẻ lắm. Dáng người mẹ cao cao, thon thả. Làn da của mẹ không còn trắng trẻo như thời con gái mà giờ đã sạm đi vì những năm tháng lo toan cho cuộc sống gia đình và chồng con. Chỉ có mái tóc mẹ là vẫn vậy, vẫn đen óng, mượt mà. Mình yêu vô cùng cảm giác được úp mặt vào mái tóc suôn mượt của mẹ mà hít hà thứ mùi thơm chỉ riêng mẹ mới có. Khuôn mặt của mẹ tuy đã có một vài nếp nhăn nơi đuôi mắt song luôn ánh lên sự rạng rỡ, tươi vui. Nụ cười của mẹ đẹp lắm! Mỗi khi mẹ cười để lộ chiếc răng khểnh làm cả khuôn mặt như sáng bừng lên. Mình yêu biết bao nụ cười của mẹ, nhìn mẹ cười lòng mình hạnh phúc biết bao!
Mẹ là người hùng của lòng mình bởi tinh thần lạc quan và sự hi sinh không gì đo đếm được. Hàng ngày có biết bao lo toan vất vả nhưng chưa khi nào mình thấy mẹ kêu ca, phàn nàn, Sáng mẹ dậy sớm, chuẩn bị sẵn bữa ăn cho ba bố con rồi mới đi làm. Chiều về, mẹ lại tất tả chợ búa, cơm nước, chăm lo học hành cho hai chị em mình. Mình thương nhất lúc em bé ốm, mẹ lo lắng đến mất ăn, mất ngủ. Khuôn mặt mẹ gầy tọp đi, đôi mắt thâm quầng, trũng sâu. Nhà có công to, việc lớn gì mẹ đều gánh vác hết trên đôi vai của mình để bố yên tâm công tác. Mẹ là tấm gương về sự hi sinh và tình yêu thương lớn lao dành cho gia đình. Mình kính phục mẹ biết bao – người hùng trong lòng mình!
Mình luôn đỡ đần, giúp mẹ những công việc phù hợp để mẹ đỡ vất vả hơn. Mai này khôn lớn, mình sẽ chăm sóc, yêu thương và đền đáp lại những công ơn vô bờ của mẹ. Mình yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên đời. Cảm ơn mẹ - NGƯỜI HÙNG CỦA ĐỜI CON!
Thôi thư đã dài, mình dừng bút nhé. Mong Giang sẽ góp ý cho phần dự thi của mình. Chúc Giang luôn mạnh khỏe, học tốt và chúng mình cùng thi đua trong cuộc thi viết thư UPU lần này nhé!
Bạn thân của Giang
Lê Phương Vy