Ngày 20/11 là dịp để học sinh gửi những lá thư tri ân đến thầy cô!
TIẾNG LÒNG – Lớp 4A5
Hà Nội đẹp lắm thu ơi
Gió se se lạnh bầu trời dịu êm
Nắng mai ấm áp bên thềm
Hương hoa sữa vẫn cho đêm nồng nàn
Nghe lòng chất chứa mênh mang
Ngày 20 tới ngập tràn niềmvui
Tháng 11 hẳn bồi hồi
Với bao thế hệ trồng người Việt Nam
Trải qua mưa nắng gian nan
Đứng trên bục giảng bảo ban học trò
Nhẹ nhàng dạy dỗ nhỏ to
Cho thuyền tri thức cập bờ tương lai
Những khi thao thức canh dài
Mơ thời áo trắng miệt mài đèn khuya
Xốn sang kí ức ùa về
Cho trang giáo án bộ bề yêu thương
Ngày qua ngày lại đến trường
Nơi ta tiếp bước con đường trí nhân
Chung tay góp sức thêm phần
Chăm đàn em nhỏ luôn cần chở che…!
Bài cảm nghĩ của học sinh lớp 4A5 về ngày 20/11 gửi đến thầy cô giáo Trường tiểu học Long Biên
Nhân dịp ngày 20/11 sắp đến, lòng em lại trỗi dậy hình ảnh thầy cô lại dâng trào lên. Tuổi học trò chúng em-cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc.
Trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn. Còn đối với học sinh đang thời cắp sách đến trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai.
Thầy cô – hai chữ thiêng liêng chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi .Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em.
Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh, khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ.
Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất , thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng chợt đến , chợt đi, của cả sự ngỗ nghịch.
Chính thầy cô là những người uốn nắn cho chúng em từng li, từng tí trên con đường học tập .Từ khi chúng em còn bi bô tập nói đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp .
Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng em biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải. Rồi từng ngày, chúng em bước lên những bậc cao hơn, thầy cô luôn dõi theo chúng em.
Có lúc chúng em được cô khen hay có một ý tưởng tốt cho đến mắc một sai phạm nhỏ hoặc có lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đep.
Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của Trường tiểu học Long Biên, tự hào không chỉ vì được học tập trong môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Ở đây thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha, người mẹ.
Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào ngày 20/11.Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em.Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện.