Ngày em vào lớp hai, em đã xin mẹ mua cho mình một cái bàn mới, chiếc bàn này tuy đắt nhưng rất tiện lợi và hữu ích. Em đã xin mẹ nhiều lần nhưng mẹ vẫn không đồng ý cho em mua nó. Mãi đến lần sinh nhật thứ chin, chiếc bàn đó mới thuộc về em.
Bàn được làm bằng gỗ ép ,chân bàn màu đen. Bàn khoác trên mình bộ cánh màu trắng. Trông nó vừa tao nhã lại vừa lịch sự. Mặt bàn hình chữ nhật, độ dài hơn một sải tay của em. Mặt bàn rộng bằng ba gang tay người lớn cộng lại. Chiều cao của bàn khoảng tám mươi phân, chiều cao có thể điều chỉnh sao cho phù hợp với người dùng. Bên cạnh là chiếc ghế cùng bộ có lưng tựa. Ngồi trên chiếc ghế này em luôn cảm thấy thoải mái sau những giờ học căng thẳng ở trường. Phía trên, bàn có gắn giá sách để đựng sách vở. Bên dưới mặt bàn, người ta còn gắn thêm hai cái tủ để em đựng thêm giấy vẽ, báo chí hay là bộ đồ dùng Mĩ thuật, bộ đồ dùng học Toán, các món đồ chơi mà em yêu thích,…
Mỗi khi học bài xong, em thường sắp xếp sách vở thật ngăn nắp, gọn gàng lên giá. Chiếc bàn là người bạn đồng hành cùng em suốt mấy tháng trời. Người bạn ấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Nhờ có nó, em không cần phải tìm đồ dùng một cách vất vả nữa.
Em rất yêu chiếc bàn học này – người bạn thân thiết học cùng em tối ngày. Hàng ngày, em đều dành thời gian để lau chùi chiếc bàn thật sạch sẽ. Em không bao giờ để mực rơi ra bàn, cũng không bao giờ vẽ bậy lên mặt bàn. Em sẽ luôn giữ gìn chiếc bàn thật cẩn thận.