!important; Hà Nội, ngày 1/2/2021
  !important; Chị Lan Phương kính mến!
Tình hình dịch bệnh phức tạp quá, nên chị em mình đã lâu rồi chưa được gặp nhau. Em nhớ chị rất nhiều!
  !important; Chị của em khoẻ không ạ? Công việc của chị có vất vả không? Ôi, em hỏi thừa phải không chị? Bác sĩ của em chắc vất vả rất nhiều! Em cầu chúc cho chị có một sức khoe dồi dào, mạnh mẽ như vũ bão, gặp nhiều may mắn và thành công trong con đường phía trước.
  !important; Em xin phép được bày tỏ tình cảm yêu mến, ngưỡng mộ, biết ơn đặc biệt nhất đối với chị của em . Cho em gửi lời chúc tới những cô chú chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch, đóng góp cả vật chất lẫn tinh thần ủng hộ cho nhiệm vụ chống dịch bệnh; đồng thời cũng sẻ chia vật chất, tinh thần với nhau để sẵn sàng khi cuộc chiến chống dịch bước vào giai đoạn cam go nhất …
Em chỉ là một đứa nhỏ, đang còn trong vòng tay che chở của bố mẹ thầy cô, nhưng em lo lắm, em thường xuyên theo dõi nắm bắt thông tin bệnh dịch: Hôm nay có bao nhiêu ca mắc virus SARS-COV -2? Tình hình dịch bệnh đã lây lan như thế nào? Bao nhiêu người được chữa khỏi; cuộc sống ở khu cách ly tập trung như thế nào? … Chị, các cô, các bác là bác sĩ phải xa gia đình và vất vả ra sao? … Trong đầu cháu có tới hàng ngàn câu hỏi. Em đọc báo, xem ti vi, em cầu nguyện mỗi ngày để đất nước Việt Nam yêu dấu của chị em mình sớm ngăn chặn được bệnh dịch, chúng em được đến truường giao lưu và gặp gỡ thầy cô bạn bè. Em tự hào về chị, về các cô các chú, Em yêu bác Đam, mỗi lần nhìn thấy hình ảnh bác trên báo, trên truyền hình thì em lại rung rưng nước mắt. Mỗi lần em hỏi bố về bác, thì bố lại nói bác Đam đang bận lắm, bác vất vả ngày đêm, khuôn mặt bác rộc đi vì sự sống còn của mỗi chúng ta. Chị em cũng vất vả như vậy. Vậy thì cớ gì em không chăm học chăm làm, tự giác phấn đấu mỗi ngày, chung tay chống dịch bệnh cùng các cô các chú chị nhỉ.
  !important; Chị kính yêu của em!
  !important; Bên cạnh sự tự hào về chị, về các cô các chú đang quên mình vì dân, vì nước, thì em cũng có nỗi buồn, buồn lắm! Bởi một số người lớn đấy chị ạ! Sao những người lớn kia không giống chị của em? Họ thản nhiên dường như vẫn cảm thấy dịch bệnh Covid-19 đang ở một nơi nào đó rất xa chứ không ở thành phố quê mình. Họ chủ quan, không thực hiện thông điệp 5K của Bộ Y tế như cô giáo em dạy chị ạ! một số người còn lợi dụng dịch bệnh tung những tin đồn thất thiệt để câu like, câu view đầy phản cảm; có người đã không làm gì để hỗ trợ cho công tác phòng chống dịch mà lại còn lên tiếng chê bai, xuyên tạc những nỗ lực trong công cuộc phòng chống dịch bệnh của toàn đảng, toàn dân ta; Cũng lại có người với niềm tin mù quáng, tin theo những lời đồn thổi vô căn cứ, tự mình chuốc hại vào thân …
  !important; Giá như tất cả chúng ta đều hiểu rằng đây là trách nhiệm chung tất cả các cấp các ngành, các cơ quan đoàn thể, cũng là trách nhiệm công dân của mỗi người thì chị của em và các cô các chú phải chịu vất vả như thế. Việc chung tay phòng chống bệnh dịch đâu có đòi hỏi hay bắt buộc chúng ta phải làm quá nhiều việc, phải cống hiến, phải nỗ lực mà thực tế chỉ là bằng những việc làm giản đơn thôi. Như việc không ra đường khi không thật cần thiết; hoãn lại thú vui hàng ngày như tắm biển, dạo bộ, tập gym, chăm sóc sức khỏe, làm đẹp; nhắc nhở lẫn nhau thực hiện các việc phòng hộ cá nhân, hỗ trợ cho nhau để cùng vượt qua những tháng ngày khó khăn này … Chúng ta làm những việc này trước hết là vì bản thân mỗi người nhưng cũng chính là việc làm thể hiện trách nhiệm công dân đối với cộng đồng, trách nhiệm đối với đất nước. Em hiểu thế có đúng không chị?
  !important; Em mong muốn dịch bệnh sơm qua mau để em được gặp chị, kể cho chị nghe nhiều niềm vui và nhiều thay đỏi của gia đình và quê hương mình.
  !important; Em phải vào lớp học zoom cùng cô và các bạn chị ạ! Em dừng bút chị nhé!
  !important; Em kính chúc chị mạnh khoẻ, nhiều may mắn và thành công trong sự nghiệp. Em chào chị yêu!
  !important; Em của chị
  !important; Đào Tố Linh - 4A1